3 thg 9, 2010

Xì trét

Mưa.
Lộp bộp... Lộp bộp... Bộp... Bộp.
Nhịp âm thanh chẳng trong trẻo để ru nó mộng mị.
Ánh sáng làm nó khó ngủ.
Có 1 lỗ thủng trên trần nhà khiến 1 giọt nước bắn vào mặt nó. Ngóc dậy, tìm. Chẳng thấy gì...
Ra là mắt lên độ, hoặc giả có 1 cơn hoang tưởng ngắn.

Đừng im lặng. Nó ghét sự im lặng. Có biết chăng đó là 1 sự giày vò? Đừng để nó chết chìm trong nỗi vô ý nhỏ mà không được người tha thứ.
Những ngày này đã đủ khổ đau...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét