1 thg 8, 2010

Giới hạn của mãi mãi

Ngày hôm qua, mình lang thang khá nhiều, đọc và nghĩ khá nhiều.
Hôm qua cảm xúc mình cũng dàn trải khá nhiều. Thật lâu rồi mình mới quyết định không mặc áo mưa trên một đoạn đường đủ dài để được... ướt. Hơi ngông 1 chút, nhưng thấy mình còn trẻ 1 chút, về nhà cùng lắm là trùm mền và hít hà.

(mr S)Dạo này những cuộc gặp gỡ đến nhiều hơn, mình thấy dễ chịu với điều đó. Bởi, phát hiện ra rằng không phải mình thấy thoải mái với người mình gặp, mà là thoải mái với chính mình.
Giới hạn của sự mãi mãi.
Yêu mãi mãi.
Thân mãi mãi.
Hạnh phúc mãi mãi.
Bằng lòng...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét