Chú còn nhớ ngày đầu mình vào Hội không? Đạp xe chục cây số... Mưa... Hát nghêu ngao "Gửi đôi mắt nai"... "Quê mùa" không biết vườn cacao có ghế hai, ghế ba để làm gì (Giờ thì biết đó là nơi hẹn hò của những người iu nhau rùi)... Giờ thì chú vi vu nào Châu Đốc, Hà Nội, Tam Đảo...
Giờ chú đã "ra" nhiều tập thơ hay và "phố" hơn nhiều, nhưng con sao vẫn thích bài thơ đầu nhất, bài "Phía sau làng" mang cả tâm sự của con, của anh chị em rời quê lên phố, để học, để kiếm sống, và để trải nghiệm cuộc đời này!
Bất chợt... nhớ chú thế!
Tôi trở về làng bắt những con cà cuống ngoài đồng
Ngày xưa bữa cơm chiều
Mẹ nướng dầm nước mắm
Mùi rơm rạ len vào miền sâu thẳm
Kí ức tuổi thơ…
Ruộng rẫy bây giờ không còn những chú cua đồng
Ngày xưa nhiều như rơm rạ
Đêm đồng bằng nghe lời ru buồn bã
"À ơi !…
Về rẫy ăn còng…
Về sông ăn cá về đồng ăn cua…"
Những chú ếch đồng ngày xưa
Bây giờ mùa mưa không còn kêu nữa
Trẻ em lớn lên nghe kể về loài cà cuống
Bắt đầu bằng: "Ngày xửa ngày xưa…"
Tôi đi về phía tuổi thơ
Giẫm lên dấu chân những đứa bạn đã rời làng kiếm sống
Đất không đủ cho sức trai cày ruộng
Mồ hôi chẳng hóa thành bát cơm no…
Thiếu nữ bây giờ không còn hát dân ca
Cũng thôi để tóc dài ngang lưng nữa…
Cánh đồng làng giờ nhà san sát mọc
Đâu còn những lũy tre ngày xưa…
Tôi đi về phía làng
Mang lên phố những nỗi buồn ruộng rẫy…
(Trương Trọng Nghĩa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét