23 thg 7, 2009

Tình yêu



Dạo này có nhiều người nói về Tình yêu, chợt hỏi Tình yêu là gì nhỉ? Mà nhiều hơn một lần đã cảm nhận rồi lại phân vân?



Phải chăng Tình Yêu là bà ngoại, với ly sữa nóng pha cho tụi mình mỗi khi đi chợ về ghé qua nhà, với những lần thắt thỏm ngoài hành lang bệnh viện dõi theo giấc ngủ của mẹ và em bên trong còn đau vết mổ?

Phải chăng Tình Yêu là mẹ, với con cá trê kho tiêu hay canh chua cá mà tụi con hay mè nheo mỗi dịp về nhà? Là bàn tay mẹ mãi mãi màu phèn chua, mùi sình nghe mãi thành quen?


Phải chăng Tình Yêu là cha âm thầm, khe khắt? Cha chưa từng khen con một lời nhưng rất hãnh diện trước mọi người. Tình yêu ấy không nói đâu, không để lộ cho ai biết cả. Chỉ biết quần quật làm, bất kể nắng chói mưa giông. Con thương tình yêu ấy nhất, nhưng con cũng sợ Tình yêu ấy nhất. Người ta nói "con gái gần cha, con trai gần mẹ", mà nhà mình hình như không phải thế vì lúc nào tụi con cũng ''dính chùm" với mẹ, bỏ cha... bơ vơ một mình với cái tivi(!?!)


Phải chăng Tình Yêu còn là ai đó với những quan tâm rất khẽ, chỉ gieo rộn ràng cho mình một tí thôi... để mình đủ cảm thấy cuộc đời tươi vui, để mình còn mang tình yêu ấy sang cho người khác nữa.


Cuối, phải chăng Tình Yêu nhẹ nhàng và rộn rã tiếng cười với cái kiểu "Alo, bé đi có bị mắc mưa không", "Alo, tối ngủ nhớ đắp mền, đừng thức khuya"... suốt 4 năm qua chưa thay đổi.
Biết bao "phải chăng" rồi... nhưng hỏi chỉ để tự vấn mình thôi, chứ trong lòng biết rõ nhất...


Mình đã "đối xử" với Tình Yêu thế nào nhỉ?


Chỉ biết cố gắng hết mức để kho một nồi cá thật ngon như thế, nấu một nồi canh chua thật ngon như thế.


Chỉ biết mấy chị em chạy ù về với Ngoại để chỉ nghe ngoại rầy vài câu, nhiều khi bực lắm nhưng vẫn cứ thích nghe. Ừ thì ngoại còn khỏe nên mới rầy chúng con thế, nhất là thằng Huy, cứ chọc cho ngoại tức lên rồi cười cầu tài ... cái kiểu rất ghét!


Chỉ biết cố gắng nhà cửa gọn gàng để cha được "mát lòng", hay thấy cha làm gì con cứ làm theo, dù chỉ là nhặt cọng rác hay nhổ vài bụi cỏ, thế mà cha vui đấy nhé!


Chỉ biết sẽ cố giữ lời hứa với ai đó, sẽ quan tâm ai đó thật nhiều theo kiểu rất khẽ, đến khi có một người đủ sức lo lắng cho ai đó suốt đời thì mình sẽ nhưng vẫn luôn dõi theo... phía sau lưng.


Chỉ biết tập lắng nghe, tập chia sẻ, tập ngoan hơn... trước Tình Yêu 4 tuổi, mỗi tối sẽ chỉ một lời chúc ngủ ngon hay một câu cằn nhằn "Thức khuya chi rồi than buồn ngủ"... Như thế cũng đủ rồi, dù trong tâm còn nhiều thứ muốn lo lắm, nhưng... cứ từ từ đã...

Cảm ơn Tình Yêu lắm lắm, để thấy đời vui biết bao! Chẹp!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét