Hương đêm không đủ nồng nàn, mây trời che kín nên không thể thấy vì sao xa đang lấp lánh trong khoảng trời mơ mộng. Không đủ nồng nàn nhưng em vẫn bật thành tiếng.
Yêu anh em lội sông sâu.... Trôi hương trôi hoa tan phận ngọc... Ừ tình là điên khát say... Hôn em yêu em cho nát chênh vênh...
Đời... chẳng phải lúc nào cũng đủ vui, lắm lúc vui nhưng lòng đau thì không thể vui.
Vì sao lòng đau? Hở em?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét