11 thg 7, 2010

Blue

Đường trong tim em tự dưng trở thành đường thẳng, cảm xúc có bao nhiêu trượt xuống đến mỏm tim rồi khoắc khoải mãi ở đấy, không thể trèo lên.



Đêm nay em không thức khuya, đêm nay phòng bừa, đêm nay con cá Rô Phi khổ sở ngụp lặn trong khoảnh nước tù đọng, nó nhìn em tuyệt vọng, em nhìn nó dửng dưng.

Hương đêm không đủ nồng nàn, mây trời che kín nên không thể thấy vì sao xa đang lấp lánh trong khoảng trời mơ mộng. Không đủ nồng nàn nhưng em vẫn bật thành tiếng.

Yêu anh em lội sông sâu.... Trôi hương trôi hoa tan phận ngọc... Ừ tình là điên khát say... Hôn em yêu em cho nát chênh vênh...

Đời... chẳng phải lúc nào cũng đủ vui, lắm lúc vui nhưng lòng đau thì không thể vui.
Vì sao lòng đau? Hở em?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét