Đang giữa tháng 7. Cái cảm giác nửa uể oải nửa háo hức cho những điều đang chờ mình phía trước ấy, khiến lòng người vô thức rơi vào trạng thái lưng chừng.

Tự dưng thèm một hương cúc thoảng trong cơn mưa nhạt. Những chiếc lá lẫm đẫm, những đài nụ run rẩy, mang cho em một bó trắng tinh khôi khi về cùng chiều gió nhé. Khi đi theo triền gió lạnh, tóc em sẽ ngoan, bàn tay em ngoan, lòng em ngoan...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét