7 thg 7, 2010

Ngắn ngắn

Vui!
Có người bảo mình giống Doraemon, cười hì hì, bảo: Đã là Doraemon từ năm lớp năm lận ạ. Do Vịt Xiêm đặt. Cho nên, dù bi giờ có biết bao cái nickname cưng cưng yêu yêu thì Mon vẫn nhất. Mình biết, khi bồ tèo vào đọc cái đoạn này, hẳn rất chi sung sướng.


Dạo này, cô bạn blog gọi mình là QQ. Dễ thương... dễ thương. Mình cứ hay cảm động vì những điều nho nhỏ như thế ấy. Và rồi mình cứ thích lẩm nhẩm thế này "Đàn tôi hát câu gì, mà sao cô bé cười, hỡi Mặt Trời Bé Con là la lá la la..."
---------------
Buồn!
Dạo này, mình rất  sợ mỗi khi chải tóc. Cứ thấy tóc rụng nhiều như mưa sa là lại nghĩ tới cái viễn cảnh đầu mình sắp... trọc lóc. Hu hu hu. Nên đừng khuyến khích đi duỗi nhé, đừng bắt phải dày vò thêm cái đầu vốn thừa lộn xộn của mình. Cứ thích để nó cong cớn thế, xù tít thế, và HỨA......... mỗi ngày se sẽ tay lược chứ không bạo lực như bấy lâu nữa, sẽ ôm ấp nâng niu chứ không dần mưa dãi nắng nữa, sẽ.... Mình vốn đã chẳng dịu dàng.... (Trời ơi!)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét